Phim trường "có một không hai" tái hiện chiến luỹ Hà Nội 60 ngày đêm khói lửa

12/03/2023
In trang
Ca ngợi tinh thần quả cảm, lòng yêu nước, cốt cách và phẩm chất Người Hà Nội…, phim Đào, phở và piano là tác phẩm điện ảnh tạo ấn tượng choáng ngợp bởi một phim trường hoành tráng, có một không hai trong những bộ phim về đề tài chiến tranh cách mạng từ trước đến nay.

Đào, phở và piano là phim truyện điện ảnh được Bộ VHTTDL đặt hàng, Công ty Cổ phần phim truyện 1 sản xuất

Đào, phở và piano là phim truyện điện ảnh được Bộ VHTTDL đặt hàng; Công ty Cổ phần phim truyện 1 sản xuất. Hào hùng, dữ dội và cũng không kém phần lãng mạn, bối cảnh phim tái hiện câu chuyện trên chiến lũy một khu phố cổ mùa đông 1946.

Đạo diễn Phi Tiến Sơn và diễn viên chính Doãn Quốc Đam (vai chiến sĩ tự vệ) trong một cảnh quay

Đào, phở và piano có sự tham gia diễn xuất của NSND Trung Hiếu, NSƯT Trần Lực, NSƯT Nguyệt Hằng, Anh Tuấn, Doãn Quốc Đam, Thuỳ Linh, ca sĩ Tuấn Hưng...

Những cảnh phim tái hiện một Hà Nội khí phách, kiên cường, mọi người dân sẵn sàng đem đồ đạc ra chặn những con phố để lập nên chiến luỹ, bước vào cuộc chiến giữ đất, giữ phố của mình

 “Cuộc chiến 60 ngày đêm năm 1946-1947 của quân và dân thủ đô chống lại thực dân Pháp xâm lược là cuộc chiến rất đặc biệt. Một Hà Nội khí phách, kiên cường, mọi người dân sẵn sàng đem đồ đạc ra chặn những con phố để lập nên chiến luỹ, bước vào cuộc chiến giữ đất, giữ phố của mình. Tinh thần của nhân dân Hà Nội là điều đẹp nhất . Tôi nghĩ, chính họ mới nói lên được tinh thần yêu nước của một dân tộc sâu sắc thế nào, khát khao độc lập, tự do ra sao…”, đạo diễn Phi Tiến Sơn chia sẻ.

Những cảnh quay được thực hiện trong một bối cảnh được dàn dựng công phu, hoành tráng

Thông qua chuyện xảy ra trên chiến lũy một khu phố cổ mùa đông 1946, Đào, phở và piano khắc họa những khoảng khắc dữ dội, hào hùng trong cuộc chiến 60 ngày đêm ấy, không chỉ ca ngợi tinh thần quả cảm, lòng yêu nước mà còn đi sâu tìm hiểu, lý giải cốt cách phẩm chất Người Hà Nội.

Đạo diễn Phi Tiến Sơn cho biết, ông đã nắc nỏm khi xây dựng hình tượng từng nhân vật. Họ là những người ở lại Hà Nội sau khi quân  ta đã rút đi

Chuyện phim kể vể một đôi tình nhân trẻ vượt qua muôn vàn gian khó hiểm nguy để tìm lại nhau vào ngày cuối cùng của cuộc chiến, ngày 17.2.1947, khi quân ta rút ra chiến khu bước vào cuộc kháng chiến trường kỳ. Mối tình nồng nàn và lãng mạn của anh tự vệ và cô tiểu thư Hà thành được chăm chút, vun đắp bởi một ông họa sĩ già tài năng, chú bé đánh giày lanh lẹ, công tử nhà giàu chịu chơi, cha xứ tốt bụng, ông bán phở gánh yêu nghề…

Tìm thấy nhau trên chiến lũy, đôi tình nhân chỉ còn lại vài tiếng đồng hồ để kịp cưới, để tận hưởng cuộc sống vợ chồng giữa mong manh sống- chết. Chuyện phim đẹp đẽ trong những khoảnh khắc cuối cùng của họ - khoảnh khắc của tình yêu: yêu sự sinh tồn, yêu cái đẹp, yêu tự do…

NSƯT Trần Lực trong một cảnh quay

Đạo diễn Phi Tiến Sơn cho biết, ông đã nắc nỏm khi xây dựng hình tượng từng nhân vật. Họ là những người ở lại Hà Nội sau khi quân  ta đã rút đi. Chỉ trong 24 giờ, những nhân vật ràng buộc với nhau với một tình yêu chung, yêu chiến luỹ, yêu mảnh đất của mình.

Vai diễn của Doãn Quốc Đam tạo ấn tượng đặc biệt

Mỗi người cũng có một niềm đam mê riêng, người đào, người tranh, cây đàn, tôn giáo, người say sưa nấu một nồi phở mang đến chiến luỹ. “Họ đều biết nguy cơ về cái chết cận kề. Họ biết chỉ còn lại vài giờ, nhưng không ai rời khỏi con phố ở Hà Nội. Niềm đam mê tạo nên khí chất của người Hà Nội khiến cho họ vượt qua cái chết một cách bình thản…”, đạo diễn Phi Tiến Sơn chia sẻ.

Trên nền những trận chiến ác liệt giành giật từng ngôi nhà, góc phố của 60 ngày đêm Hà Nội, trong tương phản với sự tàn khốc và cái ác, hiển hiện hình ảnh những người dân thủ đô giản dị, yêu nước, đầy nghĩa cử, hào hoa, lãng mạn, mãnh liệt với tình yêu, với cuộc sống, quả cảm và sẵn sàng tận hiến để gìn giữ Hà Nội, sống chết với nghề, với niềm đam mê của riêng mình.

Người xem sẽ được gặp những nhân vật rất đặc biệt như vậy. Đó là chàng trai tự vệ chân chất, dù tha thiết cuộc sống với người vợ trẻ nhưng vẫn hiên ngang một mình chống lại cả một đội quân thiện chiến, để chứng minh dân thủ đô không hèn, để trả thù cho những đồng bào bị sát hại. Đó là nàng tiểu thư phố cổ, lãng mạn và ngoan đạo, đã dám dấn thân vào cuộc chiến. Họ yêu nhau, tận hiến cho nhau dẫu biết cái chết sẽ ập xuống trong vài giờ khắc sau đó.

Để tạo nên phim trường chưa từng có này, đoàn phim đã kỳ công nghiên cứu, tạo dựng trong suốt 90 ngày đêm, với đội ngũ nhân công, thiết kế và hoạ sĩ lên đến 60 người.

Đó còn là ông họa sĩ già, cả đời đi tìm bản chất cái đẹp cao siêu. Ông  ngã xuống khi cố bảo vệ bức tranh miệt mài vẽ suốt đêm. Đó là  chú bé đánh giày hồn nhiên trong sáng. Là ông cha xứ không muốn dính dáng đến cuộc chiến mà vẫn hiên ngang chặn trước họng súng quân địch.

Đó là vợ chồng ông bán phở, yêu nghề gia truyền, sợ chết mà vẫn cố mang gánh phở cuối cùng lên chiến lũy. Đó là một ông phán Tây học, đầy nghi ngờ khả năng kháng cự của chiến lũy, nhưng vẫn phân biệt rõ thiện- ác…

“Trên nền những trận chiến ác liệt giành giật từng ngôi nhà, góc phố của 60 ngày đêm Hà Nội, trong tương phản với sự tàn khốc và cái ác, hiển hiện hình ảnh những người dân thủ đô giản dị, yêu nước, đầy nghĩa cử, hào hoa, lãng mạn, mãnh liệt với tình yêu, với cuộc sống, quả cảm và sẵn sàng tận hiến để gìn giữ Hà Nội, sống chết với nghề, với niềm đam mê của riêng mình…”, đạo diễn Phi Tiến Sơn bộc bạch.

 

“Trên nền những trận chiến ác liệt giành giật từng ngôi nhà, góc phố của 60 ngày đêm Hà Nội, trong tương phản với sự tàn khốc và cái ác, hiển hiện hình ảnh những người dân thủ đô giản dị, yêu nước, đầy nghĩa cử, hào hoa, lãng mạn, mãnh liệt với tình yêu, với cuộc sống, quả cảm và sẵn sàng tận hiến để gìn giữ Hà Nội, sống chết với nghề, với niềm đam mê của riêng mình…”, đạo diễn Phi Tiến Sơn bộc bạch.

Trong phim, phẩm cách anh hùng, bất khuất của nhân dân Việt Nam lan tỏa trong mỗi người dân Hà Nội. Cùng đó, một Hà Nội máu và hoa, quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh, một Hà Nội vùng đứng lên với nhiều tầng lớp nhân dân, thế hệ, không còn phân biệt tuổi tác, nghề nghiệp, tôn giáo… sẽ hiện lên đầy đủ trong phim.

Khi nhận kịch bản, Hãng đã  đi tìm chọn bối cảnh thực tế tại nhiều nơi như Nam Định, Hải Dương, Hải Phòng, Sơn Tây, Hà Nội- những địa điểm mà trước đây Pháp từng xây dựng, nhưng cuộc sống hiện đại không thể làm bối cảnh quay phim.

NSND Trung Hiếu đảm nhận vai diễn cha xứ. Anh chia sẻ:  “Lần đầu tiên đảm nhận vai diễn này. Mọi cung cách, sinh hoạt, cử chỉ... đều phải học.  Nhưng điều đặc biệt là tôi rất thích vai diễn từ khi đọc kịch bản. Một người cha xứ yêu chuộng hòa bình, không muốn chiến tranh, luôn hướng đến những điều tốt đẹp, tình yêu và hạnh phúc lứa đôi”.

Cảnh quay của NSND Trung Hiếu

NSƯT Trần Lực lại bộc bạch cảm xúc với vai diễn ông hoạ sĩ già. “Một vai diễn không tên nhưng thực sự rất ra chất Hà Nội. “Đây là bộ phim khác biệt với nhiều tác phẩm điện ảnh về chiến tranh trước đây, bi hùng mà nhân văn, lãng mạn và ngọt ngào. Tôi thích cách tiếp cận mà đạo diễn và êkip phim đã chọn...”.

NSƯT Trần Lực  tâm đắc với vai diễn ông hoạ sĩ già, một vai diễn không tên những rất... "chất"

“Ông hoạ sĩ già” của Trần Lực cũng bày tỏ bất ngờ trước sự đầu tư chỉn chu, hoành tráng của trường quay “Đào, phở và Piano”. “Đây là trường quay về đề tài phim lịch sử có thể nói là lớn nhất từ trước tới nay tại Việt Nam. Bối cảnh phim có thể quay được góc máy 360 độ. Ở nhiều bộ phim trước kia, đoàn phim thường phải căn ke, cắt góc máy liên tục. Với trường quay như vậy, sẽ có nhiều đại cảnh tốt, nghệ sĩ diễn liền mạch cảm xúc hơn”.

"Cái khó nhất để tạo nên bối cảnh trường quay này là từ một bãi đất trống phải tái dựng khung cảnh hàng loạt ngôi nhà đổ nát, tạo nên hiệu ứng của một Hà Nội máu và hoa", hoạ sĩ Vũ Việt Hưng cho biết

Để tạo nên phim trường chưa từng có này, đoàn phim đã kỳ công nghiên cứu, tạo dựng trong suốt 90 ngày đêm, với đội ngũ nhân công, thiết kế và hoạ sĩ lên đến 60 người. Hoạ sĩ Vũ Việt Hưng (Hãng Phim truyện 1) cho biết, khi nhận kịch bản, Hãng đã  đi tìm chọn bối cảnh thực tế tại nhiều nơi như Nam Định, Hải Dương, Hải Phòng, Sơn Tây, Hà Nội- những địa điểm mà trước đây Pháp từng xây dựng, nhưng cuộc sống hiện đại không thể làm bối cảnh quay phim.

“Chúng tôi xây dựng trên sa bàn tỉ lệ 1:40, sau đó tìm miếng đất có thể dựng khu phố cổ dài 120m, đường và vỉa hè rộng tới 15m, với tỉ lệ 1:1. Quá trình tìm kiếm khó khăn bởi có những hiệu ứng cháy nổ, đổ sập… cần an toàn cho cư dân sinh sống gần đó, lại phải đảm bảo yên lặng để thu âm đồng bộ. Rất may là được sự hỗ trợ của Bộ Quốc phòng, chúng tôi đã mượn được nơi Trung đoàn E24 từng đóng quân (Đại Lải, Phúc Yên) để làm trường quay”, hoạ sĩ Vũ Việt Hưng cho biết.

Độ hoành tráng của phim trường khiến nhiều người thấy tiếc khi hoàn thành xong những cảnh quay tại đây, bối cảnh phim sẽ được dọn đi. Cục trưởng Cục Điện ảnh Vi Kiến Thành chia sẻ, lâu lắm rồi điện ảnh Việt Nam mới có một trường quay quy mô như vậy. Một không gian rộng, đảm bảo cho các góc máy, cảnh quay liên tục thể hiện tính chuyên nghiệp của đội ngũ thiết kế. Thật tiếc khi bối cảnh này không được giữ lại như một địa chỉ tham quan du lịch, giáo dục lịch sử lâu dài.

Đào, phở và piano được kỳ vọng là tác phẩm tốt về Hà Nội, ra mắt nhân kỷ niệm 70 năm ngày giải phóng thủ đô (1954-2024). Đặc biệt, bộ phim quy tụ được dàn diễn viên gạo cội, tên tuổi và cả những ngôi sao của nghệ thuật Việt Nam đương đại, được đạo diễn Phi Tiên Sơn đặt nhiều tâm huyết, mong mỏi…

Theo Báo Văn hóa

{{ error.name }}
{{ error.email }}
{{ error.phone }}
{{ error.content }}

Tin tức liên quan